Quảng cáo trong nội dung văn bản

Mưa Buồn Đà Lạt

Hiếm có lữ khách nào tránh được một cơn mưa vội ở Đà Lạt. Đôi khi giữa những ngày nắng trong veo người ta lại cảm thấy thiếu một cơn mưa ào ạt, mang mây sà xuống đồi, mang cái huyền ảo, mộng mơ trả lại cho Đà Lạt.


Đà Lạt không có cái loáng thoáng của cơn mưa rào lất phất. Đã mưa là nồng nàn, là ào ạt, là chảy tràn ngập phố, là lốc bốc bong bóng phập phồng dường như vô tận...

Mưa Đà Lạt không như những cơn mưa phố thị như ở Sài Gòn. Từng hạt mưa to, trong như ngọc, không vẩn bụi. Mưa mang mùi thông xanh ngái, nùi đất bazan nồng nàn, rừng rực.


Mưa ở Trại Mát thơm mùi rau củ, mùi lá sú dập nát, mùi hành hoa ngan ngát; mưa ở hồ Xuân Hương nưng nức mùi cá tanh, mùi tảo xanh hăng hắc; mưa trên đèo có mùi thơm lừng của đá, của hơi đất phả ra; mưa trong quán cafe lại có mùi ẩm ướt của quần áo và hương cà phê moka đậm đặc. Không ít người còn nghe thấy cả trong mưa Đà Lạt mùi hương của tóc, của làn da khét nắng tràn đầy sức sống của dân phượt; hoặc mùi hương riêng biệt từ đôi môi của người bạn đồng hành đang co ro thả hồn theo mưa, say đắm với mưa trong một góc nhỏ ấm áp bất chợt nào đó...


Đà Lạt bây giờ đang vào mưa.
Mưa như trút lá mưa đầu mùa.
Hàng thông lặng đứng chờ cơn gió.
Phố xá nằm nghe khúc giao mùa.

Đà lạt bây giờ mưa rồi mưa.
Mưa khơi nỗi nhớ xa mịt mờ.
Mưa xô ngày tháng vào quên lãng.
Mưa đẩy hồn ta dạt xa bờ.

Mưa Đà Lạt
Mưa mịt mùng.
Mưa ngập rừng.
Từng cơn mưa giăng mờ qua phố vắng.

Mưa Đà Lạt
Mưa từng chiều.
Mưa thật nhiều.
Mưa nói giùm ta biết bao điều.

Đà lạt mưa rồi mưa về đâu.
Sông xa có nhớ suối khe đầu.
Ngày mai biển có làm sương sớm.
Thấm lạnh hồn câm lặng đá sầu.

Đà lạt mưa rồi mưa về đâu.
Về trong kí ức xa xôi nào.
Người đi mang nắng về bên ấy.
Để lại tôi mưa giữa chốn này.