Quảng cáo trong nội dung văn bản

3 câu chuyện truyền miệng ỚN LẠNH về người CÕI ÂM ở Đà Lạt

Câu chuyện ấy khiến cho nhiều người, nhất là cánh tài xế chạy đường dài phải lạnh sống lưng, mặc dù 3 cô gái ấy đã chết sau một tai nạn thảm khốc được nhiều năm rồi.

Là tuyến đường nối liền vùng Tây nguyên rộng lớn với trung tâm miền Đông, tuyến quốc lộ 20 có rất nhiều đèo dốc quanh co khúc khuỷu vô cùng hiểm trở, đặc biệt là đèo Bảo Lộc nằm trên địa phận huyện Đạ Hoai (tỉnh Lâm Đồng) với chiều dài khoảng 10 cây số. Tuy nhiên, điều mà tất cả mọi người "lạnh lưng" khi vượt đèo Bảo Lộc không phải vì những con dốc thăm thẳm với núi cao sát bên vực sâu mà vì câu chuyện… 3 cô gái trẻ thường xuất hiện ở lưng chừng đèo - nơi có một khúc cua hình chữ C rất nguy hiểm - vẫy xin đi nhờ xe theo hướng lên Tây nguyên.

Ảnh minh họa
1. Miếu 3 cô:

Nhớ lúc dừng nghỉ dưới chân đèo Bảo Lộc ở một quán nước ven đường sau khi vượt qua đèo Chuối, chúng tôi đã được nghe bà Hằng, một người dân địa phương ở thị trấn Đạm Ri (huyện Đạ Hoai) kể rằng, cách đây đã lâu, có 3 cô gái trẻ tên là Loan, Hòa và Thảo nhà ở thành phố Đà Lạt nhưng lại là sinh viên đang theo học dưới Sài Gòn rủ nhau về quê. Khi đang chạy xe vượt qua đèo từ hướng thị trấn Đạm Ri lên Bảo Lộc thì một tai nạn thương tâm đã xảy ra.

Chiếc xe gắn máy chở 3 cô gái đã mất lái, lao xuống vực sâu ngàn mét ở một khúc cua giữa lưng chừng đèo, sát bên chân núi Lu Bu có vách đá thẳng đứng rồi vỡ tan. Kết quả của tai nạn thảm khốc đó là chiếc xe và 3 cô nữ sinh ấy đều tan nát, không tìm được xác dù gia đình đã cố gắng tìm kiếm cả tháng trời, thuê hàng chục người dân địa phương trong vùng đi tìm. 

Vậy nhưng, vì quá thương xót cho những cô gái trẻ ấy, thân nhân của họ vẫn quyết định làm 3 nấm mồ ở gần vị trí xảy ra tai nạn để cúng viếng linh hồn những người xấu số kia. Câu chuyện chỉ có vậy thì sẽ không có gì đáng nói nếu sau khi 3 cô gái chết được khoảng hơn 1 tháng, tại chính nơi đó không tiếp tục xảy ra một vụ tai nạn khác nữa.

Ảnh minh họa

Lần này là một chiếc xe chở khách du lịch hướng theo chiều ngược lại, từ thành phố Bảo Lộc về xuôi. Khi đến đoạn cua trên, chiếc xe cũng mất lái và lao xuống vực sâu. Nhưng may mắn thay, trong tai nạn đó lại có 4 người thoát chết. Đó là 1 thanh niên và 3 cô gái trẻ. Người thanh niên thì bị thương rất nặng, còn 3 người con gái kia chỉ xây xát. Và, chàng trai ấy đã được ba cô gái kia dìu lên trên sườn dốc, gần phía đường quốc lộ. Cả 4 người đều bảo với nhau, sẽ cố gắng để vượt lên dù quãng đường từ chỗ chiếc xe bị nạn tới mặt đường quốc lộ là khá xa, lại dốc cao cheo leo. Thế nhưng, do tất cả cùng quyết tâm nên cuối cùng cả nhóm đã lên tới đường lớn, đó cũng là lúc chàng trai vì quá mệt nên ngất đi, không biết gì nữa. Khi tỉnh dậy, chàng mới biết mình đã ở trong Bệnh viện Đa khoa Bảo Lộc. 

Hỏi một số người xung quanh về vụ tai nạn và 3 người bạn may mắn sống sót cùng mình, chàng được mọi người cho biết, chuyến xe đó chỉ có duy nhất mình anh sống sót mà thôi, họ không biết 3 cô gái kia là ai cả. Không tin đó là sự thật bởi chàng trai chắc chắn có 3 cô sinh viên đã dìu chàng từ dưới vực lên mặt đường nên chàng gặng hỏi lại, còn miêu tả chi tiết về 3 cô gái đó. Đó là 3 người tóc dài, còn rất trẻ, lại mặc áo trắng nữa. Nghe đến đây, ai nấy đều hãi hùng bởi đặc điểm nhận dạng của chàng trai khi miêu tả về 3 cô gái đó cũng chính là 3 nạn nhân đã chết thảm khốc ở khúc cua đấy, cách đó chừng một tháng trời.



Nhưng không chỉ có chàng thanh niên đó gặp được 3 cô gái đáng thương kia mà có một số tài xế xe khách của các hãng xe như Phương Trang hay Thành Bưởi chạy tuyến đường này cũng xác nhận họ cũng thường bắt gặp 3 cô gái trẻ, tóc dài, mặc áo trắng đứng ở khúc cua lưng chừng đèo vẫy xe, xin cho đi theo hướng từ Đạm Ri lên Bảo Lộc. 

Đặc biệt, cả 3 cô gái chỉ đứng vẫy xe vào ban đêm mà thôi. Dưới chân của 3 cô còn có cả hành lý xách tay là 3 chiếc ba lô nữa. Thậm chí, có tài xế còn nói rằng, họ còn thấy bên cạnh mấy chiếc ba-lô cả một đống sách vở, giáo trình để các cô mang theo về quê học bài nữa. Tuy nhiên, khi xe chạy lại gần thì không thấy 3 hành khách đó đâu cả, chỉ có những tiếng gió như tiếng hú, âm u huyền hoặc ngàn năm bí ẩn của đại ngàn mênh mông mà thôi.


2. Ngôi nhà Ma đầu đèo Prenn

Đà Lạt có nhiều biệt thự kiến trúc kiểu Pháp, kiểu Mỹ tồn tại hơn một thế kỷ, tạo nên một dấu ấn đặc biệt cho vùng đất này. Theo thời gian, do chiến tranh, nhiều biệt thự xuống cấp, bỏ hoang, cỏ mọc vào tận nhà... tạo ra những cảm giác rùng rợn, ma quái nên được người đời qua nhiều thế hệ thêu dệt thành những "ngôi nhà ma" giữa lòng thành phố. 

Có những biệt thự nằm trên đường Trần Hưng Đạo, Xô Viết Nghệ Tĩnh, dọc đèo Prenn... cũng được gọi là "ngôi nhà ma". Nhưng "nhà ma" ở đầu đèo Prenn là nổi tiếng nhất.

Ngôi nhà ma này mang trong bản thân nhiều câu chuyện kể kỳ bí, rùng rợn. Có người kể trong thời thực dân Pháp cai trị, ngôi nhà này là nơi có một toán lính lê dương bảo vệ đầu đèo. Nhiều cô gái đi qua đây bị chúng bắt vào hãm hiếp rồi giết chết quẳng xác đi nên oan hồn cứ lảng vảng hiện về, ban đêm gào thét ghê sợ. Nhiều người dân Đà Lạt còn kể lại chính ông bảo vệ ngôi nhà này về sau đã chạy thục mạng ra nhiều lần vì bị... ma đuổi.

Ảnh minh họa

Chúng tôi cùng một số dân quân tự vệ vào đây và thử cảm giác một đêm trong căn nhà ma. Chúng tôi đến lúc chạng vạng và ra về khi rạng sáng hôm sau. 

Trong đêm đó, nhiều người không thể ngủ được, một phần vì cái lạnh cuối năm, một phần vì tiếng hú len qua các khe hở của căn nhà. Mùi ẩm mốc trộn vào mùi lưu cữu của ngôi nhà bỏ hoang lâu năm khơi gợi trí tưởng tượng của nhiều người. 

Ban đầu mọi người định dùng ánh nến để tăng sáng cho căn nhà và dùng mùi nhang xua các mùi khác, nhưng chính không khí nhang đèn sau đó càng làm tăng độ rùng rợn của ngôi nhà.

Trên tầng hai của căn nhà mà nơi khuất và ấm nhất có một tấm chiếu nhàu nhĩ cùng một tấm mền rách lỗ chỗ với vỏ chai bia, rượu và vài thứ rác rến khác. Ai cũng thắc mắc về dấu vết này vì các dân quân tự vệ khẳng định căn nhà này không có người ở.

Mười người chúng tôi mang theo máy quay và đèn pin ngồi túm tụm với nhau thành vòng tròn, ở giữa thắp nến. 3h sáng, có tiếng động ở cổng, sau đó có một bóng người tóc dài thoáng qua. 

Sau cơn ớn lạnh da gà, chúng tôi nhận diện rõ đó là một người đàn ông mặt gầy, đi lướt qua tầng trệt để lên tầng hai để lại mùi rượu toát ra nồng nặc. Chưa đầy 10 phút, tiếng ngáy lúc to lúc nhỏ mệt nhọc vang lên. Chúng tôi thở dài, nhận ra đây là một người vô gia cư "lớn gan" dám vào nhà ma để ngủ.

Người đàn ông bảo mình tên Toàn hay ngủ lang dưới gầm cầu thang chợ Đà Lạt. Mấy hôm nay trời lạnh nên đến nhà ma ngủ tránh gió. Ông kể rời rạc rằng sáng đi lang thang xin tiền, trưa mua rượu uống tới khuya rồi về nhà ma này để ngủ.


3. Đồi thông 2 mộ:

Đồi thông hai mộ nằm bên bờ hồ Than Thở ở thành phố Đà Lạt. Nấm mồ của cuộc tình đau đớn nhất miền Nam trước 1975. Hơn nửa thế kỷ đã trôi qua, dư âm của cuộc tình tột cùng đau đớn dường như vẫn còn phảng phất phía sau khung cảnh u buồn của đồi thông hai mộ…

Đây là một khu đồi thông thoai thoải với một ngôi mộ đôi nằm ở dưới chân đồi. Ngôi mộ này gắn với câu chuyện tình éo le cách đây gần 60 năm giữa chàng trai tên Vũ Minh Tâm và cô gái tên Lê Thị Thảo.


Tâm quê gốc ở Gò Công, Tiền Giang, là con trai của một gia đình đại điền chủ giàu có. Anh lên Đà Lạt để theo học Trường Võ bị Đà Lạt. Trong khi đó, Thảo chỉ là con gái của một gia đình công chức nghèo ở thành phố trên cao nguyên Lang Biang. Họ gặp nhau, yêu nhau tha thiết, hẹn hò nhau ở đồi thông bên hồ Sương Mai và thề non hẹn biển. Sau khi tốt nghiệp, Tâm về Tiền Giang xin cha mẹ cưới Thảo. Nhưng gia đình đã phản đối kịch liệt vì nhà gái không “môn đăng hộ đối” và bắt anh cưới người con gái xa lạ. Tâm đã xin đi lính để quên đi nỗi tuyệt vọng…

Thế rồi Thảo nhận được tin Tâm đã tử trận. Đau đớn khôn cùng, cô tìm đến khu đồi thông bên hồ nơi hai người từng hò hẹn và tự vẫn vào ngày 15/3/1956. Thuận theo nguyện vọng của Thảo, gia đình đã chôn cô ngay dưới khu đồi thông. Nhưng sự thật là Tâm không chết vì người ta đã nhầm lẫn khi báo tử. Trở về Đà Lạt thăm Thảo và hay tin cô đã tự vẫn vì mình, Tâm tìm đến mộ Thảo vật vã khóc than, rồi sau đó cũng tự tử theo để giữ trọn lời thề. Trước khi chết, Tâm để lại bức thư tuyệt mệnh với mong ước được yên nghỉ bên cạnh mộ Thảo để hai người mãi mãi được gần nhau. Và chàng trai đã được toại nguyện. Cũng từ đó, hồ Sương Mai bên đồi thông đổi tên thành hồ Than Thở…


Thông Tin Đà Lạt